NĂNG LƯỢNG CUỘC SỐNG

0
221

NĂNG LƯỢNG CUỘC SỐNG

Bộ phim PHÉP MÀU của đạo diễn Roxann Dawson, về John, 1 cậu bé da màu bị cha mẹ bỏ rơi lúc 9 tháng tuổi được gia đình Joyce Smith đưa về nuôi. Cho dù người bố nuôi Brian và mẹ nuôi Joyce Smith yêu thương cậu bé thì vẫn còn khoảng cách và nhiều mặc cảm.
Ở trường, John là một tài năng về bóng rổ.
1 lần 3 cậu bé đi chơi trên mặt băng của dòng sông, băng bị vỡ và 3 câu bé bị rơi xuống nước lạnh. John cố đẩy người bạn lên trên mặt băng còn mình thì bị chân bạn vô tình đạp vào ngực. John bị mất thở và chìm xuống. Những người lính cứu hoả được báo và đến cứu được 2 câu bé còn John thì vẫn dưới đáy hồ. Khi đang lần mò giữa vô vọng, Tommy Shine, một người lính cứu hoả chợt nghe: Lùi lại và anh đã lùi lại và tìm được John.
John được đưa lên bờ trong trạng thái tê dại, ngừng thở hơn 20 phút. Các Bác sỹ của BV tập trung cao độ với mọi biện pháp nhưng sau 45 phút John vẫn kg có mạch. Các Bác sỹ ra ngoài để Joyce Smith gặp con trai lần cuối
Joyce Smith bàng hoàng đến bệnh viện trong tiếng khóc đau thương và cầu chúa trời mang lại sự sống cho con trai mình… và thật bất ngời từ tiếng khóc đau xé và lời nguyện cầu mãnh liệt, màn hình đã hiện lên mạch đập của John, các Bác sỹ lao vào phòng cấp cứu…
John được trực thăng chuyển lên BV cấp trên, nơi có bác sỹ giỏi nhất đất nước về cứu người chết đuối. BS Garrett, chuyên gia hàng đầu của đất nước đã trung thực thông báo tình hình của John cho Joyce Smith: Hoặc sẽ không qua khỏi, hoặc sẽ tàn phế về não suốt đời do não thiếu oxi quá lâu.
Joyce Smith đấu tranh với tất cả mọi người kể cả người chồng Brian và bác sỹ Garrett và đề nghị mọi người không được bi quan nhắc về cái chết của John mà phải tin rằng cậu bé sẽ vướt qua. Bà đã túc trực bên John không rời và ngất đi do bệnh tiểu đường. Túc trực bên John còn có mục sư Jason, 1 người mà Joyce Smith không thích.
Truyền hình đã đưa tin về vụ việc. Các bạn trong trường và thầy cô, những con chiên ở nhà thờ và rất nhiều người đã cầu nguyện cho Jon thậm chí tập trung thắp nến đứng hàng giờ trước cổng BV để cầu nguyện cho John trong sự yêu thương mong đợi.
Joh đã cảm nhận được trước tình yêu thương của mẹ Joyce Smith và sự động viên về đam mê bóng rổ của mục sư Jason, em đã siết tay mẹ và mục sư thay cho câu trả lời trong vui mừng rơi nước mắt của Joyce Smith và mục sư Jason. Sự sống đang trở lại, cả trường nhận được tin nhắn đã đứng dậy trong giờ học reo hò trong sự ngạc nhiên và vui mừng của cô giáo.
John bị sốt cao do dùng nhiều kháng sinh, BS Garrett thông báo toàn bộ nội tạng của John sẽ bị phá huỷ… Joyce không chấp nhận và đề nghị cho John tỉnh lại. BS Garrnett ngạc nhiên nhưng đồng ý biện pháp: dừng kháng sinh và cho John tỉnh lại để dùng liều thuốc nghị lực và khát vọng.
Ngày hôm sau, sau khi rút máy thở và dừng kháng sinh, John mơ thấy mình đang bị chìm dưới hồ và em vùng lên, cố gắng vượt lên trên mặt nước theo tiếng gọi của mẹ, em đã tỉnh lại…và dần dần nhận ra mẹ Joyce Smith cùng vị mục sư tốt bụng và bạn bè. Người bạn gái Abby mà John thầm yêu thích đã ôm John rất chặt như truyền tình yêu thương và sự sống cho cậu.
John trở về trái với quy luật tự nhiên và BS Garrett cũng không hiểu vì sao toàn bộ não của John bị huỷ hoại, Nội tạng bị phá huỷ… mà John lại hồi phục nhanh chóng trở lại. Đã có rất nhiều sự thắc mắc…
Cô giáo Abbot hỏi John: Vì sao chúa cứu người này mà không cứu ngưới khác trong nỗi đau về người chồng của cô bị mất 2 năm trước.
Có rất nhiều tờ giấy dán trên tủ của John với những câu hỏi đau thương:
– Vì sao cậu may mắn thế còn mẹ tớ lại chết…
Trong buổi cầu nguyện tại nhà thờ, John đã trả lời:
Vì sao cháu may mắn, cháu không biết. Nhưng 1 giáo viên đã nói: Hôm qua kg phải của chúng ta để lấy lại nhưng ngày mai thắng thua là do chúng ta và cháu cảm ơn chúa, cháu yêu mẹ và bố…
Thật là sâu sắc: Chúng ta không thể đòi thay đổi ngày hôm qua nhưng chúng ta sẽ làm nên ngày mai. Đừng phí phạm, hãy dành thời gian, trí tuệ và sức lực cho ngày mai.

Về lòng tin với chúa, Tommy Shine nhiều lần thắc mắc: Có phải chúa đã nhắc anh lùi lại để tìm được John hay không nhưng cũng chính những người theo đạo cũng đặt câu hỏi: Vì sao chúa giúp người này mà không giúp người khác? nhưng chắc chắn tình yêu là 1 sức mạnh vật chất giúp cho con người vượt qua gian nan đi đến đich và ở 1 góc độ nào đó chúa chính là sự chuyển hoá yêu thương thành kết quả…

Có lẽ đạo diễn Roxann Dawson muốn gửi thông điệp: Cuộc sống cần năng lượng yêu thương chứ không phải năng lượng hận thù, trách móc.…

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here