BỮA CƠM BIÊN GIỚI

0
219

BỮA CƠM BIÊN GIỚI

Biên giới, những nơi tôi đã qua đều có cửa khẩu, hàng rào, lính biên phòng…
Lần này về biên giới VN – Cam-Pu-Chia, khảo sát một dự án, chúng tôi đi theo đường tuần tra. Con đường nhỏ, một làn xe chạy nhưng vẫn có thể hai xe tránh nhau được đắp cao như một con đê nhỏ. 1 bên là những cánh đồng của nông dân VN và bên kia, cách con đường tuần tra khoảng 50 m là những thửa ruộng của nhân dân Cam-Pu-Chia. Biên giới chỉ là những hàng cây, bờ ruộng. Bao đời rồi vẫn vậy cuộc sống của người dân 2 nước vẫn yên bình.

Đường tuần tra biên giới, là một tư duy độc đáo, một quyết tâm lớn của BQP, của chính phủ VN, không chỉ bảo đảm và phát triển giao thông mà còn bảo đảm an ninh, khẳng định chủ quyền của 2 dân tộc tránh khỏi tranh chấp từ lòng tham mà lòng tham thì luôn rình nấp chờ chực trỗi dậy để biến của người khác thành của mình.

Đến một ngã ba xe dừng lại, chúng tôi chuyển xe để vào nông trường. 1 cái lán nhỏ bên ngã ba. 3 thanh niên mặc quần bộ đội, áo may ô, không quạt máy, tivi…. Đang ngồi võng trực trong cái nóng kinh người.
Trời nắng quá nên việc khảo sát chỉ 30 phút rôi chúng tôi kéo nhau ngồi dưới gốc cây xoài. Xung quanh đây không chợ búa, không quán xá, tất cả là cây nhà lá vườn. Rau tự trồng, lúa tự trồng, cá bắt dưới mương, vịt cỏ thả tự do trên đồng và thịt chuột đồng. Một đống rơm bùng cháy thế là đã có món cá lóc nướng, chỉ cần phanh bụng, bỏ ruột gắp từng miếng chấm bát nước mắm đồng quê ăn mà xuýt xoa. Mấy nhát dao vung lên, những cái đầu và đuôi chuột đồng văng ra, lột da mọc ruột, tẩm gia vị rồi bỏ vào chảo dầu đang sôi, thế là có món chuột đồng đậm đà. Món vịt cỏ thì ngon không chê được. Bát thì có nhưng đĩa thì chỉ cần 1 nhát dao, tàu lá chuối rụng xuống, vài nét cắt, xén là mỗi người có 1 miếng lá chuối đặt trước mặt làm đĩa.
– Anh nhìn miếng gan của con vịt này mà xem, hồng hào, không có độc tố. Cả cánh đồng này không dùng thuốc sâu nên gan vịt, cá… tất cả tươi hồng. Cậu Phước giám đốc nông trường tâm tình. Rồi cậu tiếp
– Chả biết gan vợ đen hay hồng đây?
Mọi người cười và cụng ly dưới tán xoài xanh mát và ngọn gió đồng tự nhiên, cũng không độc tố.
11h45, phải chia tay mọi người cho kịp buổi họp chiều. Chúng tôi ra xe, chạy đến ngã ba, tôi nói lái xe dừng lại bên cái lán Biên phòng và gọi các cháu để tặng 3 suất quà.
– Dạ chúng cháu có 4 người ạ, Cháu tổ trưởng nhận quà và đề nghị.
– Vậy hả, tôi bổ sung 1 suất quà.
Thật thà như bộ đội biên giới, tôi cười và động viên các cháu. Theo kế hoạch thì lần này đi khảo sát tôi có mời anh Lê Thái Ngọc, Thiếu tướng Phó Chính uỷ Bộ đội Biên Phòng, một người anh cùng học thời Liên Xô, một người anh thân thiết, nhờ cái gì cũng làm nên hình ảnh BĐBP rất dễ gần. Nhưng kế hoạch thay đổi, tôi phải đi một mình.

Tôi dừng xe giữa trưa hè cháy bỏng để chụp ảnh con đường biên giới giản đơn, những cột mốc bé nhỏ đã tạo nên sự bền vững hơn đại bác và tên lửa.

LTM.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here